Tuyển tập những bài thơ về Ngày truyền thống Công an Nhân dân Việt Nam 19/8 hay và ý nghĩa nhất nhân kỷ niệm 77 năm (19/8/1945 - 19/8/2022).
Một màu xanh bình dị rất khiêm nhường
Màu áo anh thắm chiến công rực rỡ
Đánh đổi bằng mồ hôi, máu xương, gian khổ
Lấy yên bình, hạnh phúc của nhân dân
Dòng thời gian quay guồng những bước chân
Nhiệm vụ lên trên, ngày đêm không kể
Những vụ án, những hiện trường cam go dâu bể
Vì nhân dân quên mình, quên hạnh phúc riêng tư
Một mái nhà bình dị đơn sơ
Đứa con thơ ngóng cha về mỗi tối
Người vợ hiền, những đêm chờ mòn mỏi
Nhiệm vụ chất chồng, anh quên cả thời gian
Nghề giản dị nhưng khó nhọc gian nan
Bữa cơm nhà đếm ngón tay thưa thớt
Giấc ngủ chẳng tròn, nhiệm vụ giao bất chợt
Anh lại lên đường mặc giá rét canh thâu
Đảng trao nhiệm vụ, gian khó đương đầu
Dân gửi niềm tin, quên mình phục vụ
Ma túy, côn đồ, ác gian có đủ
Cuộc chiến thời bình quyết liệt chẳng súng vang
Bao chiến công đánh đổi bằng tính mạng
Nhiều đồng đội không trở về sau mỗi trận xông pha
Để lại con thơ, vợ trẻ, mẹ già
Những hi sinh có bao giờ kể hết
Bao trận chiến vẫn tháng ngày chưa kết
Anh vẫn lặng thầm với nhiệm vụ quang vinh
Mặc khó khăn, mặc vất vả hi sinh
Với Đảng với dân anh một lòng trung hiếu.
Một công việc gian truân
Một tấm lòng nghĩa nhân
Nguyện vì nước quên thân
Nguyện vì dân phục vụ
Lời Bác anh luôn nhớ
Anh chiến đấu quên mình
Không quản ngại hi sinh
Dùng máu xương đánh đổi
Cho xã hội yên bình
Nhiệm vụ là quang vinh
Nhân dân là số một
Bữa cơm nhà thưa thớt
Giấc ngủ chẳng vẹn tròn
Với Đảng một lòng son
Anh hết mình dâng hiến
Cho xã hội văn minh
Cho đất nước hòa bình
Chẳng ngại gì gian khó
Những vụ án chất chồng
Nào ma túy, mại dâm
Vẫn còn kia chưa hết
Những tháng ngày quyết liệt
Diệt ác bá, côn đồ
Nạn hối lộ, tham ô
Anh quên mình chiến đấu
Với một lòng nung nấu
Vì tổ quốc hi sinh
Vì nhân dân quên mình
Anh nguyện tròn trung, hiếu
Có ai không thấu hiểu
Người công an nhân dân
Người mang những mùa xuân
Cho yên bình xã hội
Những cánh chim không mỏi!
Phục trang màu cúc, mai vàng
Ngôi sao trên mũ hiên ngang rạng ngời
Ôi “bông hồng thép” thắm tươi
Tỏa hương thơm ngát giữa nơi đô thành
Là nữ cảnh sát tinh anh
Chốt giao thông giữa trời xanh bao ngày
Phân luồng điều khiển luôn tay
Đường ngang, lối dọc, hàng ngay nối hàng
Hồi còi lệnh dứt vang vang
Từng đoàn xe cộ nhịp nhàng ngược xuôi
Ngã tư rộn rã dòng người
Bụi đường, xe khói ngợp trời sớm khuya
Chốt giao thông vẫn chẳng lìa
Em người cảnh sát đứng chia phân luồng
Mặc cho giá rét thấu xương
Nắng hè đổ lửa, bụi đường nóng ran
Mặc cho gió bấc, mưa tràn
Mặc cho sớm tối xen đan xoay vòng
Mặc trời xuân, hạ, thu, đông
Chốt giao thông vẫn một lòng kiên trung
Xứng danh con cháu Bà Trưng
Tự tin, trung hậu, anh hùng hiên ngang
Chẳng son phấn với lụa vàng
Mà em vẫn đẹp dịu dàng phố đông
Ngàn năm nét đẹp chuyên - hồng
Em là cảnh sát giao thông đô thành.
Nhớ lời Bác dạy năm nào
Người con của Đảng tự hào vì dân
Tự mình liêm chính, kiệm cần
Kính trọng, lễ phép với dân hết mình
Với Đảng, Chính phủ trung thành
Công việc tận tụy hy sinh chẳng sờn
Với đồng sự chẳng thiệt hơn
Hài hòa, thân ái vẹn tròn trước sau
Với địch kiên quyết đương đầu
Khéo khôn, mưu lược diệt mau quân thù
Lời Bác sáng tỏa ngàn thu
Chúng con xin nguyện thi đua luyện rèn
Giữ cho xã hội bình yên
Giữ cho hạnh phúc đoàn viên nhà nhà
Giữ cho tiếng hát ngân nga
Thiện, nhân trong sáng kết hoa đời thường
Giữ cho trọn vẹn yêu thương
Giữ cho muôn nẻo con đường bình an
Là người chiến sĩ công an
Một lòng xin nguyện gian nan vì đời
Dân giàu, nước mạnh Bác ơi!
Sáu điều Bác dạy là lời vàng son.
Hai mươi năm nơi phố núi quê tôi
Chị vẫn đi lặng thầm con đường nhỏ
Vẫn tận tụy nhiệm vụ nơi xóm phố
Gìn giữ yên bình, hạnh phúc nhân dân
Mặc hiểm nguy, mặc vất vả gian truân
Tệ nạn mại dâm, cờ bạc, ma túy
Những kẻ côn đồ, tim ma, máu quỷ
Đâu đó lẩn mình, tìm cách ra tay
Cuộc chiến thời bình, hiểm ác nguy gay
Làm sao đây để diệt gian, trừ ác
Làm sao đây để những người lầm lạc
Phục thiện quay về với đạo đức lương tri
Vì nhân dân chị lặng lẽ bước đi
Từng ngôi nhà, từng con đường lối phố
Nắm bắt tình hình, sẻ chia, giúp đỡ
Chị dùng tình người đánh thức nhân tâm
Chồng chất âu lo, công việc lặng thầm
Cái hỗn tạp của thời kì mở cửa
Những khó khăn giữa đời thường chất chứa
Hiện hữu trong mỗi ngôi nhà, góc phố hoang sơ
Năm tháng trôi, cứ như thực, như mơ
Những con nghiện xin cai mình tự nguyện
Kẻ côn đồ xin cải mình phục thiện
Tệ nạn bị đẩy lùi, hạnh phúc hân hoan
Trách nhiệm, nghĩa tình, người chiến sĩ công an
Hai mươi năm quê hương bao đổi mới
Chị vẫn đi trên con đường phố núi
Bước chân lặng thầm gom góp những chiến công.
Ai người cấm được nói sai
Kỷ cương nề nếp đa tài giỏi giang
Để dân trọn giấc mơ vàng
Các anh thầm lặng vào hang bắt Cầy
Lẹ làng xiết chặt vòng vây
Bắt gọn cả bầy ma túy mại dâm
Đấu tranh với xã hội ngầm
Cam go quyết liệt chữ tâm vo tròn
Một đời nguyện giữ lòng son
Vì dân phục vụ mãi còn khắc ghi
Tình riêng nhắc tới cười khì
Đôi khi lỡ hẹn chỉ vì việc công
Thương hoa tiếc ngọc phai hồng
Anh nào cũng khéo thật không gì bằng
Chính trường tôi luyện kỹ năng
Bài binh bố trận tóm thằng quan tham
Cảm ơn các việc anh làm
Nguyện cùng anh giữ bình an xóm làng.
Tác giả: Chưa Rõ
Tôi viết bài thơ xuân giữa bộn bề công việc
Để gửi người chiến sĩ Công an
Thầm lặng, hiên ngang, vất vả, gian nan
Giữ sắc xuân trong bình yên cuộc sống.
Xuân gõ cửa mang tình yêu lắng đọng
Cánh mai vàng vương vai áo màu xanh
Giọt sương đêm, những ánh mắt long lanh
Dõi theo anh bước tuần tra trên phố.
Giản dị thôi, những ước mơ nho nhỏ
Xuân bình yên đến với muôn nhà
Khuôn mặt mọi người rạng rỡ như hoa
Long lanh sáng trong mắt người thiếu nữ.
Các anh đi mang tâm hồn rực lửa
Chắt lọc cho đời cuộc sống yên vui
Vẫn nhớ, vẫn thương, vẫn đong được đầy vơi
Nhưng gác lại để mọi người yên giấc.
Chiến sĩ Công an đang làm theo lời Bác
Mỗi thôn làng đều in dấu chân quen
Thắp sáng trong đêm ngọn lửa niềm tin
Các anh đó, giữa cuộc đời rất thật.
Thơ tôi viết giữa dòng đời tất bật
Những con người hối hả ngược xuôi
Xuân đang về ấm áp nụ cười tươi
Trong sâu thẳm có anh - người chiến sỹ.
Tác giả: Chưa Rõ
Đời anh chỉ có màu xanh
Màu không sặc sỡ màu cành lá non
Màu yêu thích của trẻ con
Màu đem hạnh phúc không còn hiểm nguy
Gian nan trong lúc đuổi truy
Đau đầu phát hiện nghĩ suy hiện trường
Dân là gốc, quân tựa tường
Cùng nhau giữ nước trường tồn ngàn năm.
Tác giả: Đào Văn Cứu
Có một nghề nguy hiểm chẳng nói chơi
Làm Cảnh Sát sáng ngời màu Cảnh phục
Lúc công việc gọn gàng và nghiêm túc
Vượt lẽ đời trần tục tiếng thị phi
Làm Giao Thông dị nghị lắm so bì
Nào ai biết những khi vào trận đánh
Nguy hiểm lắm không bạn bè ở cạnh
Đạn bọc đường lảng tránh lưới thù vây
Lính Trại Giam gian khổ trách nhiệm đầy
Để phạm thấu tự xây tài đức vẹn
Lính Cơ Động cảnh giác đòn đánh lén
Đặc Nhiệm thì nhanh nhẹn biết cương nhu
Làm Điều Tra không khéo dễ vào tù
Nghệp Cứu Hoả đánh đu cùng sự sống
Tâm phải tĩnh trước trời dông biển động
Quyết giữ mình khoả trống những buồn đau
Nghề Công An thật sự mấy ai giàu
Thấm vào dạ trước sau nghe lời Bác
Vì hạnh phúc người dân hơn tiền bạc
Diệt kẻ thù tội ác để bình yên
Nghề Công An nhiều lúc cũng ưu phiền
Đang vui vẻ tự nhiên nghe lệnh gọi
Lên đường vội có khi là nhịn đói
Không về nhà vợ hỏi giấu đi đâu
Nghề Công An đầy mưa nắng dãi dầu
Làm Hành Chính làm dâu gần trăm họ
Việc Hình Sự cần điều tra sáng tỏ
Giống mọi nghề nào có sướng khổ hơn.