Không có hạnh phúc nào chỉ được xây dựng bởi một phía và cũng không có hạnh phúc nào khi trái tim bị san sẻ hoặc phải sống giữa gươm đao tua tủa của miệng lưỡi người đời.
Thật bi ai khi tình yêu chỉ còn là chuyện của một người hay thêm một người nữa có mặt. Hoặc thậm chí, thêm nguyên bầu đoàn thê tử mẹ chồng mẹ vợ, anh chị em cô bác họ hàng hay cả một làng Facebook comment chí choé tham gia. Buồn thay, nhiều tình yêu bi ai thế thật!
Thêm hay bớt đều bi ai và thống khổ như nhau. Không có hạnh phúc nào chỉ được xây dựng bởi một phía và cũng không có hạnh phúc nào khi trái tim bị san sẻ hoặc phải sống giữa gươm đao tua tủa của miệng lưỡi người đời.
Chỉ cần khi họ hướng về nhau, hướng tới tương lai và trọn vẹn sống cho nhau, sống cùng nhau thì mọi thứ khó khăn đều trở thành bé mọn.
Tôi luôn tin rằng người ta dễ dàng thành công khi họ có một tình yêu như thế! Là khi họ chọn nắm tay nhau và nhất quyết không rời với ý niệm rằng buông tay ra họ sẽ côi cút đến chừng nào trong một thế giới quá bộn bề như thế!
Là khi họ thấy tương lai của họ luôn có người kia chứ không thể là ai khác. Là khi họ chọn việc sống cùng người kia mới là đủ đầy. Là khi họ muốn được trò chuyện với người kia trong cả niềm vui lẫn nỗi buồn.
Những thứ ấy tưởng rằng to tát nhưng nếu cuộc hôn nhân ấy không có được điều đó thì tất cả chỉ là một miếng ghép lệch. Rồi xộc xệch mà xa dần nhau!
Hôn nhân có phải là chuyện quá khó khăn không? Tôi biết với nhiều người thì thực sự nó quá khó khăn. Là bởi họ chỉ yêu chính bản thân họ, nghĩ về bản thân họ nhiều hơn.
Là bởi thật không may khi đối phương của họ chỉ thích nhận chứ không muốn cho đi. Là bởi lòng tin lung lay. Là bởi những khập khiễng trong suy nghĩ.
Và còn là bởi thật nhiều điều chưa thực ưng ý với bản thân hoặc với bạn đời.Và khi đó, hôn nhân ấy chỉ còn là những lý do cho việc nó tồn tại chứ không còn là một cuộc hôn nhân hạnh phúc.
Giống như một chiếc áo thật đẹp không nỡ vứt bỏ dù chẳng còn mặc vừa được nữa. Thế, thế không lẽ chúng tôi sẽ đưa cuộc hôn nhân ấy vào bảo tàng ư? Liệu có cách nào để thay đổi điều đó không? Chẳng hạn như giảm cân cho vừa áo hay cơi nới chiếc áo ấy?
May thay chúng ta còn một thứ! Tôi nghĩ rằng chúng ta luôn có một thứ tên là: Nỗ lực! Nếu bạn không thể rời bỏ cuộc hôn nhân của mình thì hãy nỗ lực sống cùng nó. Là nếu bạn không thể rời bỏ cuộc hôn nhân của mình nhé!
Tôi thật rất muốn bạn tin cùng tôi một điều rằng: Nỗ lực nào cũng sẽ có những đáp đền. Chỉ là đáp đền đến sớm hay muộn và đến từ phía nào.
Giảm cân cũng được, cơi nới áo cũng được. Chỉ là bạn còn muốn nỗ lực với nó hay không? Bằng nếu đến cả sự nỗ lực cũng không còn thì giữ làm chi một cuộc hôn nhân như thế?
Hoàng Anh Tú