Người đàn ông đơn độc trong căn nhà ngập rác

Với mỗi người chúng ta tuổi trẻ chắc hẳn là quãng thời gian tươi đẹp nhất của cuộc đời. Nhưng với người đàn ông đó mọi ước mơ, hi vọng trong anh có lẽ đều đã dừng lại ở tuổi đôi mươi.

Cuộc sống đời thường của chàng trai Phạm Tiến Lên sinh năm 1968, trong một gia đình tầng lớp trung lưu ở đường Trần Nhân Tông, Hà Nội.

Trở về với gia đình sau hai năm ba tháng quân ngũ, tương lai rộng mở trước mắt với những ước mơ của tuổi trẻ, nhưng một thời gian sau, không hiểu vì sao anh bắt đầu thu mình lại, rồi có những lần còn tấn công những người thân và hàng xóm.

Gia đình đưa anh đi khám mới biết anh mắc chứng Tâm thần phân liệt. 

Từ ngày đó, cuộc sống của gia đình anh thay đổi hoàn toàn, ít lâu sau anh và mẹ dọn ra ở riêng trong một căn nhà tập thể nhỏ trong ngõ 396 Trương Định.

Năm 1995, mẹ mất, căn nhà thiếu bàn tay người chăm sóc như mất đi 'linh hồn' chỉ còn mỗi mình, Lên lủi thủi một mình với bệnh tình ngày càng trầm trọng.

 Sau khi mẹ mất nhiều lần anh em trong nhà đã đón Lên về chăm sóc, nhưng anh không chịu, cứ vài ba hôm là lại trở về căn nhà mà anh và mẹ đã sống cùng nhau ở ngõ 396 Trương Định
Chỉ còn một mình trong căn nhà xuống cấp, anh  Lên làm bạn với chuột, gián và có một sở thích đặc biệt là đọc báo, bất cứ khi nào rảnh có thể thấy anh đang chăm chú đọc gì đó từ những tờ báo cũ 
Cuộc sống làm bạn với bốn bức tường khiến bệnh tình của anh ngày càng trầm trọng
Những người hàng xóm kể hồi mới về ở khu này, anh thường đòi được lấy vợ, được lập gia đình... nhưng lâu rồi không thấy anh nghĩ đến chuyện đó nữa. Làm bạn với cô đơn suốt hơn 20 năm có lẽ anh cũng đã quen rồi

Hơn hai mươi năm sống một mình, anh làm bạn với rác rưởi, chuột bọ và mùi hôi thối.

Hàng ngày người cháu họ vẫn mang cho anh hai bữa cơm, nhưng anh thường đi nhặt những túi rác mà người ta để ven đường mang về cửa nhà mình để bới tìm đồ ăn.

Lâu dần, người đi đường cũng tiện tay vứt rác ở đó, thế là ngôi nhà trở thành nơi tập kết rác thải của người dân gần đó.

Dù hằng ngày vẫn có người cháu họ mang cơm sang cho anh, nhưng khi đói Lên thường đi bới những túi rác tìm những thức ăn thừa mà người ta đổ đi để tìm thức ăn, anh mang rác rưởi về để đầy cửa nhà 
Lâu dần, người dân đi qua cũng tiện tay vứt rác vào cửa nhà anh và mặc nhiên đó trở thành nơi tập kết rác của những khu dân cư xung quanh. Hàng xóm thương anh phải sống trong rác bẩn nên nhiều lần dựng biển cấm đổ rác, nhắc nhở thậm chí là đưa ra mức hình phạt nặng  với những người đổ rác nhưng chẳng mấy hiệu quả
Còn với Lên, càng nhiều rác anh càng thích, người dân ở đây đã quen với việc anh mò mẫm trong đống rác một cách háo hức như đứa trẻ con đang lựa chọn những món đồ ăn yêu thích
Một hai hôm, xe rác lại đến dọn 'đồ ăn' của Lên một lần, anh cũng chẳng để tâm lắm, có lẽ anh cũng biết rằng ngày mai mình sẽ lại có đồ ăn mới thôi
Thương anh Lên, nhiều người hàng xóm cũng thường mua cho anh cái bánh hoặc bát phở, anh cũng chẳng bao giờ làm phiền đến ai trong xóm, cho thì anh nhận chứ không  bao giờ xin của ai
Tâm hồn anh ngây thơ như đứa trẻ 3 tuổi, đói thì ăn, mệt thì ngủ thời gian rảnh rỗi anh cứ đi tha thẩn trong con ngõ 396 rồi ngồi xuống đâu đó đọc báo và lẩm bẩm môt mình mấy câu mà người ta có cố nghe cũng chỉ loanh quanh mấy từ Lạng Sơn, Cao Bằng ... nơi anh từng đóng quân hoặc cũng có thể đó là những kí ức hiếm hoi còn sót lại trong đầu người đàn ông đã sắp bước sang tuổi 50 này

Gia đình của anh Lên đã nhiều lần viết đơn đề nghị chính quyền phường hỗ trợ để giải quyết dứt điểm vấn đề của anh.

Hiện tại anh Lên vẫn ở trong căn nhà ở 396 Trương Định, chính quyền phường Tương Mai đã hứa với gia đình anh Lên trong thời gian sớm nhất sẽ hoàn tất thủ tục để có thể đưa anh đi chữa bệnh tại Trung tâm điều trị bệnh tâm thần và sẽ mạnh tay xử lý những trường hợp cố tình vứt rác vào cửa nhà anh.

Có lần buổi tối, vô tình tôi gặp lên ngồi hút thuốc và đọc báo một mình dưới ánh đèn đường, cảm giác như anh hoàn toàn bình thường và khỏe mạnh như bao người đàn ông khác.  
Thế Sơn /giadinhmoi.vn