Thật thoải mái biết bao khi sống trong một ngôi nhà có sự an toàn về mặt tình cảm. Cuộc sống trở nên hoàn toàn khác.
Khi bạn kinh hãi chạy ra khỏi phòng tắm và la lớn vì sao nhà vệ sinh đọng đầy nước... em bé 5 tuổi nói "Mẹ ơi lúc nãy con đã nhét rất nhiều giấy, khoảng nửa cuộn, con xin lỗi". Và thay vì "Đừng có ra ngoài chơi/xem tivi/ăn kèm ngày hôm nay", bạn nói "Được rồi, mẹ cảm ơn con vì đã nói thật".
Khi đứa con tuổi teen của bạn gọi từ trường học "Mẹ ơi con bị bắt quả tang đang uống rượu, con nên làm gì" và thay vì "Con làm cái quái gì vậy? Ai cho phép con làm vậy", bạn nói "Đừng lo, không có gì quá nghiêm trọng, con đang ở đâu, có an toàn không?".
Khi bạn nói với chồng "Anh thử kiểm tra xem con còn thở không? Con ngủ lâu thế" và thay vì "Em cứ suy nghĩ linh tinh thế nhỉ", chồng bạn trả lời "Anh sẽ kiểm tra, nhưng em đang lo điều gì?" và bạn nói chuyện với anh về nỗi sợ liên quan tới chứng đột tử ở trẻ. Rồi anh ấy ôm bạn.
Khi một đứa trẻ nói "Con sợ con chọn sai, học nhầm trường rồi sẽ hối hận", và thay vì "Con còn 1 năm suy nghĩ, đây là quyết định quan trọng, cả cuộc đời con phụ thuộc vào nó", bạn trả lời "Con luôn có thể thay đổi quyết định của mình. Dù có sai thì nó cũng là kết quả, là bài học cho mình. Chúng ta luôn phát triển và quan điểm về bản thân chúng ta cũng thay đổi".
Khi anh trai 5 tuổi nói về em bé "Lúc Sò nó hét lên con thấy rất điếc tai và tức giận mẹ ạ" và bạn gật đầu hiểu "Uh, mẹ hiểu, đôi lúc Sò hét làm mẹ cũng thấy rất nhức đầu" thay vì nói rằng "Đó là em con, con phải yêu em chứ".
Thật thoải mái biết bao khi sống trong một ngôi nhà có sự an toàn về mặt tình cảm. Cuộc sống trở nên hoàn toàn khác.
Chúng ta có thể nuôi dưỡng một đứa trẻ, thay đổi một đứa trẻ nhờ thay đổi cách mà chúng ta trò chuyện và lắng nghe chúng. Và không bao giờ là quá muộn.
Linh Phan