Sau chi tiết nhỏ khi gọi video, sau một cái ôm, chiếc mụn ở lưng... người vợ đã bàng hoàng phát hiện chồng mình đang ngoại tình.
Tan làm, nhận được tin nhắn của chồng báo tối đi nhậu với đồng nghiệp, Chi chẳng nghi ngờ gì.
Đón con, cho con về tắm rửa, cơm nước, chơi với con rồi cho con ngủ xong, Chi vẫn chưa thấy Đức - chồng mình về.
Ngó đồng hồ đã gần 11 giờ, Chi bèn nhấc máy gọi cho chồng. Song không ai nghe máy.
Một lát sau, Đức nhắn tin lại, nói anh có ô tô nên đưa một cậu bạn say bí tỉ về nhà, ngược hướng đường về nhà Chi.
Tính ra cách đây hơn 30 cây số, anh cũng thấy mệt mỏi nên ngủ lại nhà cậu ta, sáng mai đi làm luôn.
Chi nghĩ thế nào lại gọi video cho chồng. Thật ra cô trước nay luôn tin tưởng chồng. Cô làm thế chỉ là muốn nói chuyện với anh, chứ không hề có ý kiểm tra chồng nói thật hay dối.
Cuộc gọi được kết nối, hình ảnh Đức ở bên kia hiện lên màn hình, anh đang nằm trên giường đắp chăn, chắc chuẩn bị đi ngủ.
Cách bài trí của căn phòng đúng là trong nhà ai đó, không phải nhà nghỉ, khách sạn.
Đức nói, bạn anh đã ngủ say tít, anh sang phòng dành cho khách nhà cậu ta ngủ 1 mình cho thoải mái.
Chi chả nghĩ ngợi gì, nằm nói chuyện phiếm với chồng. Nhưng đang ngắm chồng ở bên kia, Chi bỗng giật nảy mình khi liếc thấy một hình ảnh thoáng qua, tuy chỉ vài giây song cũng đủ để cô run rẩy cả người.
Phía trên tường sau chiếc giường mà Đức đang nằm có treo một tấm gương nhỏ. Và cô vừa nãy thật sự không nhìn nhầm, chính xác cô đã thấy một người phụ nữ quấn khăn tắm đi qua.
Cô ta đi phía trước Đức, nhưng bóng của cô ta lại in rõ mồn một lên tấm gương đằng sau Đức, vì thế qua cuộc gọi video Chi có thể nhìn thấy rõ ràng. Dù cô ta chẳng dừng lại lâu, Chi có thể nhận ra cô ta khá trẻ và xinh xắn.
Trái tim Chi đập thình thịch trong lồng ngực. Cô nghẹn ngào không thốt nên lời. Đức dường như chưa phát hiện ra sự việc, thấy vợ khác lạ liền hỏi thăm.
Chi mãi mới cất giọng được: "Anh nói thật đi, anh đang ở đâu, với ai?". Đức giả vờ ngơ ngác, khẳng định lại một lần nữa đang ở nhà cậu bạn.
Khi Chi hỏi nhà cậu ta ở đâu để cô tới đón anh về, thì Đức vội vàng từ chối, lấy lí do sợ cô mệt, trời tối nọ kia.
Đến nước này Chi chẳng muốn vòng vo với chồng nữa, bèn huỵch toẹt ra chi tiết mình nhìn thấy lúc nãy. Đức hốt hoảng nhìn quanh, rồi cố gắng gượng cười: "Làm gì có ai đâu? Em hoa mắt rồi à? Để anh lia điện thoại khắp các ngõ ngách trong phòng này cho em kiểm tra xem còn ai khác không nhé!".
Chi cười nhạt, lúc này đã bị đánh động, ắt hẳn Đức sẽ bảo người phụ nữ kia lánh ra ngoài hoặc tránh góc quay thật khéo sao cho Chi không nhìn thấy, đó là điều quá đơn giản.
"Thái độ của tôi phụ thuộc vào sự thành khẩn của anh. Tôi rõ, anh cũng rõ, đừng cố chối bỏ hay lấp liếm nữa", Chi buông một câu rồi ngắt cuộc gọi.
Quả nhiên chưa đầy 30 phút sau, Đức đã có mặt ở nhà.
Không thể chối cãi được nữa, Đức khai nhận cô nàng đó là đồng nghiệp của anh, lúc nãy có tham gia nhậu cùng hội. Khi tàn cuộc, cô nàng liền ngỏ ý mời mọc anh, mà anh đang có hơi men trong người, liền yếu lòng sa vào lời dụ dỗ của cô ta. Khung cảnh lúc nãy là ở nhà cô ta.
Đức thề thốt, đây là lần đầu tiên, trước đó anh với cô ta chưa hề có gì cả. Nói chính xác thì anh với cô ta còn chưa kịp làm gì đã bị Chi phát hiện, sau đó Đức vội vã về nhà ngay như Chi đã thấy.
Cô nàng chắc cô đơn nên muốn một đêm tình mà thôi, còn anh dĩ nhiên chẳng có tình cảm gì với cô ta hết.
Chi chán nản chẳng biết phải nói gì.
Lần đầu tiên hay không cô chẳng biết được. Cứ cho là lần đầu và Đức chưa kịp "phạm tội", nhưng có vẻ sức kiềm chế của anh quá yếu, khi mà chỉ cần một lời rủ rê đã dễ dàng sa ngã.
Chi biết đàn ông luôn nghĩ "mỡ dâng miệng mèo tội gì không ăn", nhưng họ đâu biết cái "tiện miệng" của họ sẽ đem lại khổ đau thế nào cho chính người vợ của họ ở nhà.
Lần này Chi sẽ bỏ qua cho chồng, song niềm tin trong cô đã bị lung lay, lẽ nào sau này cô phải sống trong cảnh nơm nớp lo sợ chồng có thể ngoại tình bất cứ lúc nào?
Nếu là trước đây, anh chẳng bận tâm tới quần áo, đầu tóc. Vậy mà bây giờ, mỗi lần đi làm anh đều chải đầu cẩn thật, xịt nước hoa thơm lừng và không quên chọn những bộ đồ rất thời trang.
Vợ chưa mua sắm, anh đã mua về đầy nhà quần áo. Tôi có hỏi thì anh bảo, ‘con người phải thay đổi, đâu thể lúc nào cũng như lúc nào. Em chẳng mong anh thay đổi, giờ anh tiến bộ, em lại ngạc nhiên, khó chịu hay sao?’.
Câu nói ấy của anh cũng an ủi tôi phần nào. Nhưng tôi vẫn có chút băn khoăn, khó hiểu.
Bây giờ, chồng tôi còn tỏ ra lãng mạn với vợ.
Nếu là trước đây, sinh nhật anh không bao giờ tặng gì cho tôi thì bây giờ, anh không những tặng quần áo, giày dép, anh còn tạo một không gian cực kì lãng mạn, ngọt ngào.
Nào là nến, nào là rượu vang… điều mà tôi không dám nghĩ là chồng sẽ làm. Trước đây tôi đã từng ước ao được như thế nhưng đúng là khi có được rồi, tôi lại thấy sợ.
Tôi sợ mất chồng. Sợ rằng, anh đang có người con gái nào khác và vì cảm thấy có lỗi với vợ nên mới làm cho vợ vui lòng.
Tôi hoang mang, đón nhận tấm lòng của chồng mà chẳng hề vui vẻ. Nhưng vẫn phải cố tỏ ra như không có chuyện gì.
Mỗi ngày trôi qua, tôi đều suy nghĩ mọi thứ, nghĩ rằng phải làm cách nào để thử lòng chồng, để biết xem chồng có ngoại tình thật hay không.
Nhưng những lời ngọt ngào chồng nói với tôi lại khiến tôi mủi lòng. Anh bảo ‘con người rồi cũng có lúc thay đổi. Anh cũng phải ghi nhận công lao của em chứ, sao anh có thể phũ phàng và vô tâm với em mãi.
Anh cũng là do học được của anh em bạn bè nên về lãng mạn với vợ. Nếu để vợ nghi ngờ thì từ nay và về sau, anh lại là anh của trước kia’. Anh nói vậy, thử hỏi, làm sao một người làm vợ như tôi không động lòng.
Nhưng, tâm lý người vợ không cho phép tôi ngồi yên. Một ngày anh nói đi làm thêm vì công ty dạo này nhiều việc. Tôi làm như không bận tâm, rất vui vẻ tiễn anh.
Lúc anh vừa đi, tôi đã vội gửi con cho chị hàng xóm và bắt taxi theo anh.
Tôi thấy anh đi vào một con hẻm và bước vào một quán cà phê rất lãng mạn. Sợ chồng phát hiện, tôi đứng từ phía xa quan sát.
Tôi lại nghĩ, hay là chồng hẹn đối tác làm ăn ở đây nên cứ đứng đợi. Đợi mãi không thấy có người đến, tôi lại nghĩ, hay là anh đến ngồi uống nước.
Quán cà phê ấy rất lãng mạn, có thể chồng đang đợi người nào đó hoặc là anh chỉ đến để thưởng thức.
Tôi lao vào định gọi chồng để khiến anh bất ngờ vì chờ hơn 1 tiếng không thấy động tĩnh gì. Tôi nhẹ nhàng bước vào chỗ của anh, nháy mắt không cho chủ quán chào và giang tay ôm lấy chồng từ phía sau.
Vừa thấy có người ôm mình, chồng tôi ồ lên hạnh phúc. Không quay lại, anh túm lấy bàn tay tôi và nói trong hào hứng ‘anh đợi em dài cả cổ, em định cho anh leo cây à? Hẹn rồi mà không đến là anh phạt đấy. Khó khăn lắm anh mới trốn được cô vợ đành hanh của mình để đến bên em, em không biết à? Anh phải dùng bao nhiêu chiêu lừa lọc, lấy lòng vợ của anh mới được. Anh đang nhớ em đến phát điên đây’.
Những câu nói phát ra từ miệng chồng khiến tôi ngất lịm. Bàn tay buông thõng, không còn sức để chống cự lại nữa.
Tôi như người mất hết thần trí, ngồi phệt xuống đất, nước mắt lưng tròng. Lúc này, chồng tôi mới quay ra và sững sờ khi thấy người ngồi bên cạnh anh đây chính là vợ anh chứ không phải ai khác.
Còn cô bồ của anh, lúc đó mới bước vào. Cũng không hiểu chuyện gì xảy ra.
Anh xua tay cho cô ấy ra về, còn tôi và anh ngồi đó, không nói với nhau một lời. Sau khi bình tĩnh lại, tôi đã vội vàng bắt taxi về chồng.
Chồng tôi từ lúc đó, cứ đứng ở trước cửa phòng nói với vào trong, gọi tôi, cầu xin tôi tha thứ. Tôi đã vô cùng hạnh phúc, tưởng chừng tất cả là một giấc mơ đẹp khi chồng thay đổi.
Nhưng nào ngờ, chồng tôi trở mặt, cặp bồ. Giống như đang thương hại người vợ ngày đêm hầu hạ, lo lắng cho anh nên anh muốn bù đắp bằng cách đó. Thật xót xa…
Phải làm sao để anh hiểu tấm chân tình của tôi.
Anh đúng là một người không ra gì, một kẻ bội bạc, vô liêm sỉ.
Tôi chán nản, mệt mỏi, không biết sẽ phải đối diện với anh thế nào. Ê chề và nhục nhã.
Câu nói của anh cứ ám ảnh tôi, khiến tôi đau khổ. Tôi không thể nào tha thứ cho chồng.
"Tôi kết hôn được 2 năm thì nghi ngờ chồng có nhân tình khi thấy chiếc mụn ở lưng anh bỗng dưng được nặn ra. Khi tôi hỏi chồng việc này, anh ta lập tức lái chủ đề sang hướng khác.
Không hỏi thêm chồng câu nào nhưng tôi quyết tìm ra sự thật. Ngày hôm sau, tôi tìm cách xem phần tin nhắn trong điện thoại chồng và thấy anh đã trò chuyện với một người phụ nữ.
Thấy bằng chứng chưa đủ, đêm đó, tôi nói với chồng rằng mình không về vì có bữa tiệc với đám bạn gái thân. Thực chất, tôi theo dõi trước nơi làm việc của chồng rồi bí mật đi theo anh sau giờ tan sở.
"Tất nhiên, anh chồng tôi đã đến nhà cô bồ đêm đó và bị người của tôi bắt quả tang". Sau đó anh ta đã đồng ý ly hôn với điều kiện để lại phần lớn tài sản cho vợ vì những bằng chứng phản bội không thể chối cãi.
(Theo Khám phá, Dân Trí, Afamily)