Nhật ký du lịch Bali: Trekking núi lửa Batur - trải nghiệm cực đã (phần 2)

Bali được đánh giá là điểm đến hoàn hảo cho những trải nghiệm vượt giới hạn và trekking núi lửa ngắm bình minh là một hoạt động không-thể-bỏ-qua!

Xem thêm

Batur là ngọn núi lửa nổi tiếng nhất ở Bali với độ cao 1.717 mét và các cung đường trekking tương đối phổ thông giúp cho bất cứ khách du lịch nào đến Bali cũng đều có thể trải nghiệm hoạt động này. Cũng nhờ thế, tôi đã có một chuyến trekking đáng nhớ.

Nhất định phải trekking

Tôi là một thanh niên Việt Nam điển hình lười vận động, chỉ nghe nhóm báo lịch trình từ ở nhà chương trình du lịch Bali có trekking núi lửa Batur từ 2 giờ sáng là tôi đã cảm thấy rén rồi. 

Tôi vốn đã sợ độ cao lại còn phải vác tấm thân gần 80 kí lô lên hơn 1.700 mét với cả đi bộ quãng đường dốc loằng ngoằng hơn 3 km, chắc chắn là tôi không thấy tin vào bản thân mình lắm rồi.

Ở Việt Nam, tôi nể các bạn chăm leo núi, trekking ghê lắm vì tôi chỉ giỏi mỗi nổi trên mặt nước mà thôi. Dù không hào hứng lắm, tôi vẫn quyết tâm tham gia, vì tò mò, vì là lần đầu nên thấp thỏm vô cùng.

Dù bạn tự đi hay đặt tour thì từ trung tâm UBUD cũng mất đến 1 tiếng đồng hồ để đến điểm tập kết dưới chân núi.

Có vài ba điểm tập kết để trekking núi lửa Batur như Toya Bungkah, Songan hay Pura Jati. Nhóm tôi tập kết tại Pura Jati, bắt đầu từ khu vực đỗ xe.

Khoảng gần 3 giờ sáng, khu vực tập kết đã rất đông, đủ các thành phần: các bạn Tây (nhiều, đương nhiên, chân dài, khỏe, quen vận động), các bạn Trung Quốc và Hàn Quốc (đi theo đoàn, ít), các bạn Ấn Độ (hầu hết là các cặp đôi), các bạn Việt Nam (chỉ vài người, không có gì lạ).

3:00 - 4:00 sáng

Ba giờ sáng là các đoàn rồng rắn lên đường. Từ bãi đỗ xe có 2 lối trekking, lối đường mòn và lối đường nhựa. Đường mòn là lối đi đông nhất, hướng dẫn viên dẫn hầu hết khách vào đường mòn rậm rạp đấy vì có lẽ như vậy mới mang lại cảm giác trekking thực sự cho khách. Nhóm tôi chắc trông toàn nữ và yếu yếu, thiếu chuyên nghiệp nên được đưa đi đường nhựa.

Đường tối mò và không có đèn, nhóm đều được phát đèn pin, hướng dẫn viên cõng theo nước cho đoàn, đèn pin của hướng dẫn viên có vòng tròn phản quang đỏ rất dễ phân biệt.

Hành trình trekking của các đoàn thường có 4 chặng nghỉ, riêng tôi được chia làm "n" chặng vì cứ dăm chục mét lại thở hắt.

Chặng 1: Từ bãi tập kết đến hết 1 km đường nhựa, đường dốc thoải, hai bên người dân Bali trồng ớt, đậu… thoáng đãng, không khí khá lạnh. Lúc ấy, tinh thần tôi vẫn tươi phơi phới, có chút nhẹ nhõm vì thấy trekking có vẻ không khó như mình tưởng. Nhưng tôi đã nhầm!

Chặng 2: Tiếp tục 1 km đường nhựa nữa. Đường dốc, dốc nữa, dốc hơn nữa. Tôi bắt đầu phải gập người phía trước mà bước đi, nặng nhọc. Đồng đội của tôi thì bắt đầu đi hình zíc zắc. Cứ vớ được cái chòi nghỉ nào là tôi lại kêu gào với nhóm: “Take a break, please”, rồi nghỉ và nhấm nhấm nước. 

Tôi nghĩ là: “Thôi nào, kiên trì chút, chậm chút, kiểu gì cũng lên đến nơi thôi mà, cứ thế này cũng ổn”. Nhưng đó chưa phải là tất cả!

Đi trên con đường nhựa, bạn sẽ thấy người ta phóng xe máy lên ầm ầm, chở theo người. Dịch vụ đấy ạ, 300k IDR/chuyến, xin lỗi khỏi mặc cả.

Dù bạn từ bãi tập kết hay đang ở giữa đường thì giá đều như nhau, mà có khi ở giữa đường thế này, khách dễ thỏa hiệp hơn đấy.

4:00 - 5:30 sáng

Chặng 3: Con đường dẫn thẳng lên đỉnh núi - 1 km khủng hoảng cuối cùng. Ôi, 2 km đường nhựa tôi vừa đi qua vẫn chỉ là phần khởi động thôi.

Con đường trước mặt mới thực sự là ác mộng. Dung nham núi lửa tràn ra, tạo thành những con đường đá nham nhở, đen sì, đá nhẹ lẫn với cát, trơn trượt. Có nhiều con đường như thế, nhưng có vài con đường mà người ta đi lâu đã thành bậc.

Đường thẳng và dốc, mỗi bước cao đến 20 - 35 cm. Tôi choáng, lúc leo là kết hợp 4 chi luôn. Tôi phải công nhận là năng lực của mình có hạn, não tôi lên đến lưng chừng là thiếu ôxy, hoa mắt, thở gấp, tim đập loạn xị, mồ hôi ướt sũng sượi, áo quần nặng trịch ra. Tôi đã nghĩ mình phải bỏ cuộc.

Điều gì giúp tôi vẫn giữ quyết tâm lên đến đỉnh chứ? Là lúc tôi nghĩ đến 2 km vừa đi qua, nhìn ngược lại để thấy những ánh đèn thành phố vẫn lấp lánh như những vì sao khi chạng vạng sáng; là khi nhìn lên thấy từng đoàn người đi sau đã bỏ mình rất xa rồi; là khi đồng đội cùng dừng, cùng chờ; là khi hướng dẫn viên nắm chặt tay suốt cả chặng đường đi không rời và mọi lời động viên nữa. 

Lần nào tôi đòi dừng, hướng dẫn viên cũng nói: “Chúng ta gần đến nơi rồi!” - câu nói mà 25 phút trước anh ấy đã nói. Thế rồi, nhờ tin vào lời của hướng dẫn - “5 phút nữa là tới rồi, 5 phút nữa là tới rồi” - tôi cũng lên được đến đỉnh - ĐỈNH THỨ 1 - vào khoảng hơn 4 giờ sáng.

Waooo, vậy là có ĐỈNH THỨ 2 nữa cơ đấy. Nhưng tôi không có ý định leo thêm đỉnh thứ 2, nghe nói mất thêm 30 phút để lên đỉnh đó, cao hơn. Tôi quyết định dừng ở trạm nghỉ của đỉnh 1 thôi, thành viên còn lại trong nhóm tôi tiếp tục hành trình lên đỉnh thứ 2.

5:30 - 7:30 sáng

Trạm nghỉ đỉnh thứ nhất là một cái lán rộng rãi, chia làm nhiều ngăn, có người sinh sống. Họ để cái lán trống với nhiều băng ghế gỗ và một băng ghế sắt sát mép vực để khách ngồi ngắm bình mình. 

Trên đỉnh khá lạnh, gió, sương, mây…. làm tôi buốt óc và run cầm cập vì người đang ướt sũng mồ hôi. Tôi nhanh chóng thay chiếc áo khô và khoác chiếc áo gió cho khỏi cảm lạnh. Tôi mặc lồng chiếc áo chống nắng và áo gió vào nhau mà người vẫn lẩy bẩy.

Lúc này, mặt trời cũng bắt đầu lên, đỏ hỏn, màu đỏ loang theo những áng mây. Tôi chọn cho mình một chỗ thật đẹp, không biết cảm giác của đồng đội ở đỉnh 2 thế nào, nhưng ở đỉnh 1 này, tôi thấy đã phê lắm rồi.

Mây bồng bềnh bồng bềnh, cuộn tròn như đàn cừu chạy theo gió. Một lúc gió đã cuốn mây đi đâu rồi, để lộ ra hồ nước Batur lấp lánh dưới ánh nắng dần lên. Đoạn quay mặt trời, nếu bạn đặt tripod quay time lapse thì sẽ có thước phim để đời đấy.

Đối diện với đỉnh Batur là một ngọn núi lớn khác, nhìn xuống dưới là cả một trải thung lũng mộng mơ, có hồ nước, có những cánh đồng và những ngôi nhà. Bên trái là đỉnh cao hơn với khói bay lên mờ ảo mà mình không biết đấy là sương hay hơi của núi lửa phả ra nữa. Bên phải cũng là thung lũng nhìn như một cái hố lớn như hố bom vừa đen, vừa xanh vậy.

Ánh sáng chuyển dịch từ mờ sang tỏ, từ dịu êm sang gắt gỏng. Mọi thứ sáng dần theo mặt trời và đó là những khoảnh khắc mênh mông giữa mây núi thực sự đáng giá.

7:30 - 9:30 sáng

Thật may mắn vì cả nhóm đã có một chuyến trekking thời tiết đẹp như mơ. Nắng lên rực rỡ từ làn mây. Tôi lúc này đã hồi sức và thấy khỏe khoắn vô cùng, tiếp tục tiến tới con đường dẫn đến đỉnh cao hơn để chụp hình cùng dấu mốc “Batur 1.717m”. Cuối cùng cũng có cái đánh dấu lần đầu tiên trekking trong đời.

Đường trekking qua các đỉnh có rất nhiều khỉ, chúng rất dạn người. Chúng nghịch ngợm, chộp đồ ăn trên tay du khách, ngồi trên những mỏm đá, hóng hớt, đùa nhau, ẵm con nhảy nhót linh tinh cả… khiến ai cũng cảm thấy vui vẻ, khách du lịch còn đưa đồ cho chúng nữa.

Thời gian này, nắng đẹp, chỗ ngắm cảnh cũng là hướng mặt trời mọc, mọi người tranh thủ chụp ảnh. Nhiệt độ lên cao khá nhanh nên chỉ khoảng 7 giờ hơn là đoàn người bắt đầu rút xuống núi. 

Và cũng lại con đường chưa quen thuộc đấy, trơn trượt, dốc, tôi lại nắm tay hướng dẫn viên đi khắp mọi nơi, bằng 4 chi. Đến con đường nhựa, tại bãi đỗ xe gần ngôi đền Pura Pasar Agung, tôi quyết định gọi cho tài xế đến đón. 

Sống ảo ở Aroma Bali

Cách điểm tập kết khoảng 7 km, nhóm tôi di chuyển đến Aroma Bali. Nhà hàng nổi tiếng có view núi Batur đẹp nhất cả đất Bali này luôn. Nhà hàng không lớn nhưng giản dị, sang và sạch, giá cả cũng hợp lý.

Quán chỉ đông sau 11 giờ trưa và cũng mới phục vụ đồ. Khoảng 10 giờ nhóm tôi đến nhân viên còn thưa thớt và phải chờ đồ khá lâu.

Nếu bạn đến đây, hãy ngồi nghỉ ngơi, gọi ly đồ nóng, ngắm núi Batur bên cạnh là hồ Batur ngập trong nắng, sẽ thấy tình thần thật sảng khoái rồi hãy tiếp tục hành trình khám phá Bali nhé!

Note

- Nếu bạn yêu thích trekking và trekking nhiều rồi, lại đi theo nhóm nữa, thì nhóm bạn hoàn toàn có thể tự đi mà không cần hướng dẫn viên. Trên đường đi bạn có thể dùng dịch vụ xe máy đưa đến hết đoạn đường nhựa.

Bạn cũng có thể gặp người dân địa phương giúp đỡ động viên bạn suốt quãng đường đá sỏi, sau đó họ sẽ mời bạn mua nước với giá 40.000 IDR/chai (giá phổ thông 3.000 - 8.000 IDR/chai).

- Tour có nhiều mức giá khác nhau nên hãy tham khảo thật kĩ xem các điều kiện, điều khoản, quyền lợi của mình có những gì nhé. Từ khóa “Mount Batur Sunrise Trekking” thì ra rất nhiều.

Mình đã hỏi giá một đại lí khá xịn thì nhóm 4 người giá trọn gói 2,6 triệu IDR, còn 1 người là 1,32 triệu IDR. Nhóm tôi thỏa thuận với anh tài xế riêng với mức giá 350.000 IDR/người. 

- Tour bao gồm: Đưa đón khách sạn, hướng dẫn viên tiếng Anh tốt, đèn pin, nước uống, gậy, trứng luộc, bánh mì, nước/coffee ấm trên đỉnh, buffet sáng ở một điểm khác ngắm núi cách điểm tập kết 20 phút lái xe.

Xem thêm
Nhật ký của San/giadinhmoi.vn

Tin liên quan