Cách đây nhiều năm, có một thời gian tôi sống ở Singapore. Tình trạng độc thân của nhân dân nơi đây luôn được truyền thông nhắc nhiều vào trước ngày lễ Tình Nhân.
Cuộc sống đủ đầy, áp lực công việc cao, những tính toán thực dụng vô cùng cụ thể đã triệt tiêu cảm xúc yêu đương. Các cô gái có tiêu chuẩn bạn trai “5C”, là có Condo - chung cư cao cấp, Club Member - thẻ thành viên đâu đó, Career - nghề nghiệp, Car - xe hơi và Cash - tiền mặt.
Ngày Valentine, bên ấy rất xông xênh tặng đủ loại voucher khách sạn ngày Valentine để khuyến khích yêu đương trong ngày 14/2 và hãy sinh con cho tổ quốc.
Chủ nghĩa độc thân cũng luôn có lý do của nó.
Bạn của tôi bỏ chồng, hay họ đồng thuận li hôn, không rõ lắm vì thật ra cũng không nên hỏi.
Cô ấy buồn rất lâu, cho đến khi gặp hai mẹ con người lạ trên xe khách. Cậu bé vô cùng hiếu động, nghịch ngợm phá quấy chán, quay ra đòi ăn. Người mẹ đưa gói bim bim, nó ném xuống sàn đòi ăn kem, mẹ nó móc hộp sữa chua, nó gào lên con muốn ăn kem cơ. Bà mẹ kiên nhẫn nói với con: “Mẹ không thể cho con thứ mẹ không có”.
Trong hôn nhân cũng vậy, người ta thường trực tư duy luôn đòi hỏi chồng/vợ những thứ người kia không có hoặc đã kịp đánh mất. Đó là sự quan tâm, một buổi ăn tối lãng mạn, chu toàn trong gia đình, hoặc dễ nhất là tình cảm chẳng hạn, thế là thất vọng, mỗi năm tích cóp ức chế một chút rồi chia tay.
Cô ấy không ngạc nhiên tại sao họ đã bỏ nhau, chỉ ngạc nhiên tại sao họ lại lấy nhau.
Chồng cũ luôn hỏi: "Em muốn gì ở anh?”. Nó nên biến mất cũng phải. Chỉ có thể chờ đợi tình cảm từ người đàn ông tình cảm, chuyện trò với người đàn ông thích chuyện trò, làm chuyện ấy với người đàn ông thích chuyện ấy.
Xã hội chim lợn ít khi buông tha phụ nữ bỏ chồng. Nhất là khối văn phòng, cô bạn tôi bảo vậy. Dạo mới bỏ nhau, mỗi lần đi làm là một lần đau đớn. Bằng những thông tin hóng hớt Facebook chồng cũ-vợ mới, đồng nghiệp uyển chuyển gửi lời đay vào vết thương bằng ánh mắt đầy cảm thông.
Trong cổ tích có chuyện cô gái hôn con ếch và nó biến thành hoàng tử. Cuộc sống không ảo tưởng như vậy, không có chuyện phụ nữ kiên nhẫn, hoặc biết chấp nhận rồi sẽ được ban thưởng, người ta lừa dối nhau bằng cổ tích.
Sau khi chiếm đoạt xong tình cảm bằng nhiều trò ảo thuật những dịp na ná Valentine, bọn “ếch” sẽ nghĩ ra đủ thứ cò quay áp đặt cho bạn gái để trang trí hoặc che lấp tạm thời những thứ xấu xí của nó, rồi nó bận rộn với trò chơi mới, nhậu, bạn bè, xe hơi, lông nhông ngoài đường… và luôn hỏi bạn gái “Thực sự, em cần gì ở anh?”.
Trí Minh Hoàng
Bạn đang xem bài viết Cafe sáng: Hôn nhân và những mộng tưởng tại chuyên mục Sống chậm của Gia Đình Mới, tạp chí chuyên ngành phổ biến kiến thức, kỹ năng sống nhằm xây dựng nếp sống gia đình văn minh, tiến bộ, vì bình đẳng giới. Tạp chí thuộc Viện Nghiên cứu Giới và Phát triển (Liên Hiệp Các Hội Khoa học Kỹ thuật Việt Nam), hoạt động theo giấy phép 292/GP-BTTTT. Bài viết cộng tác về các lĩnh vực phụ nữ, bình đẳng giới, sức khỏe, gia đình gửi về hòm thư: [email protected].