Cafe sáng: Vì sao cần phải tha thứ cho người khác?

Không ai có thể làm đau bạn nếu như bạn không cho phép họ được quyền “truy cập” vào đời bạn.

Tha thứ cho một ai đó đã từng khiến mình tổn thương đã là thậm khó. Vết thương càng sâu- thứ tha càng khó. Có những hận thù đã ăn vào tâm khảm đến độ trở thành phản ứng tự vệ, cứ nhắc tới là lại thấy đau, thấy hận.

Có những người quên cả lý do khiến họ đau mà chỉ nhớ mãi cái đau trong tâm khảm họ. Lại có những người, vết thương ấy thành tật, mà hễ gặp thứ gì hao hao, giông giống cũng lại nhắc về cơn đau.

Họ, những người mãi không sao nguôi ngoai được một vết thương cũ. Họ, những người để nỗi buồn đeo đẳng mãi bên mình, như đá buộc chân, như miếng xương hóc ngang cổ họng, như miếng dằm nằm lại trên tay.

Họ, có những người, nuôi mãi thất bại trong lòng khiến mình chẳng thể tìm thấy lại chính mình hừng hực lửa của năm tháng thanh xuân. Nên tôi mới bảo họ rằng: Hãy học cách tha thứ cho chính bản thân mình.

Cafe sáng: Vì sao cần phải tha thứ cho người khác? 0

Là tha thứ cho chính bản thân mình chứ không phải là tha thứ cho kẻ đã làm đau mình. Bởi kẻ đã làm bạn đau, kẻ đã tạo ra vết thương cho bạn, có lẽ cũng đã quên rồi. Chỉ còn mình bạn đeo đẳng vết thương ấy và tự bạn làm mình đau đớn với vết thương đó. Bực mình là tự làm mình bực là vậy. Phẫn nộ là tự trừng phạt mình từ lỗi của người khác.

Giận dữ là uống thuốc độc và mong đối phương chết. Vậy tại sao bạn vẫn cứ uống thuốc độc mỗi ngày như thế?

Tôi bảo: Hãy tha thứ cho bản thân mình đi! Là cho phép mình được hạnh phúc chứ không phải giữ mãi những đớn đau. Đừng cho nỗi đau ấy được ăn sự giận dữ, đau đớn của bạn mỗi ngày nữa. Đừng để những thất bại cũ khiến bạn quên đi cách để chiến thắng hôm nay. Đừng để cuộc hôn nhân hỏng hóc hôm qua khiến bạn mất lòng tin vào một hạnh phúc lần nữa.

Bạn sẽ chỉ có thể hạnh phúc lần nữa nếu như bạn thôi lần lữa với quá khứ bất hạnh.

Làm sao để tha thứ cho chính bản thân mình? Làm sao để có thể bước qua vùng u uất cũ để tới vùng tươi sáng mới?

Thật khó để từ bỏ sân si, buông bỏ hận thù nếu như chính bạn không thương lấy bạn. Là thương lấy mình. Thương lấy mình bằng việc cho mình một hiện tại an yên, tương lai hạnh phúc. Thương lấy mình bằng việc cho phép mình được hạnh phúc hơn.

Không ai có thể làm đau bạn nếu như bạn không cho phép họ được quyền “truy cập” vào đời bạn. Không ai nói là thương lấy bản thân mà lại để người khác khiến bạn rơi nước mắt. Không ai tước đoạt được nụ cười trên môi bạn trừ khi chính bạn tự cấm mình cười, tự đưa ra một vạn tám ngàn lý do để không cười.

Hoàng Anh Tú

Tin liên quan

từ khóa Tags:

© CƠ QUAN CHỦ QUẢN: VIỆN NGHIÊN CỨU GIỚI VÀ PHÁT TRIỂN. 

Giấy phép hoạt động báo chí điện tử số 292/GP-BTTTT ngày 23/6/2017 do Bộ Thông tin- Truyền thông cấp. Tên miền: giadinhmoi.vn/

Tổng biên tập: Đặng Thị Viện. Phó Tổng biên tập: Phạm Thanh, Trần Trọng An. Tổng TKTS: Nguyễn Quyết. 

Tòa soạn: Khu Đô thị mới Văn Quán, phường Phúc La, quận Hà Đông, thành phố Hà Nội, Việt Nam. 

Văn phòng làm việc: Nhà C3 làng quốc tế Thăng Long, phường Dịch Vọng, quận Cầu Giấy, Hà Nội.  

Điện thoại: 0868-186-999, email: [email protected]

Thông tin toà soạn | Liên hệ | RSSBÁO GIÁ QUẢNG CÁO Bất động sản- Tài chính