Khi ngắm lại những bức ảnh cũ của Sarah khi còn là một cô bé con, tôi không thể không cảm thấy buồn. Con bé thật xinh xắn trong bộ váy dài và đôi giày cao cổ, với mái tóc xoăn vàng óng được thắt bím.
Còn bây giờ, con bé công khai đồng tính và hãy nhìn xem - mái tóc ngắn và những bộ quần áo nam tính, - và tôi phải tự hỏi mình rằng, cha mẹ đã sai ở đâu chăng? Tôi sẽ luôn yêu Sarah, nhưng tôi không thể ngăn mình cảm thấy rằng con bé trở nên như thế này là một sự đáng thất vọng.
Trước khi Sarah chào đời, tôi luôn hy vọng chúng tôi có một đứa con gái. Tôi cảm thấy những đứa bé gái độc lập hơn và "dễ nuôi" hơn bé trai - chúng như những người ngoài hành tinh ồn ào, nghịch ngợm.
Đến khi Sarah bắt đầu xuất hiện trong cuộc đời tôi và Len - chồng tôi, con bé dễ thương vô cùng và thích chơi với những con búp bê. Và đâu đó trong khoảng thời gian sắp học trung học, điều gì đó đã xảy ra khiến Sarah bé bỏng của chúng tôi thay đổi.
Đột nhiên con bé không thích mặc váy nữa, và mái tóc dài ngày xưa dần ngắn lại. Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn quẩn quanh câu hỏi tại sao. Sự thay đổi từ từ ở Sarah khiến chúng tôi không hề chú ý. Mái tóc con cứ ngắn dần, ngắn dần...
Tôi không thể tưởng tượng được rằng, Sarah của tôi năm 30 tuổi sẽ cạo đầu và mặc những bộ đồ nam tính.
Giờ đây, tôi nhìn lại và tự hỏi liệu có phải một việc nào đó mà chúng tôi đã làm hoặc không làm khiến con bé trở thành một người đồng tính? Giả dụ như trước đây chúng tôi đã để ý đến sự thay đổi của Sarah hơn và sớm nói chuyện một cách nghiêm túc với con thì mọi thứ đã khác. Nhưng chúng tôi đã không làm...
Tôi nghĩ mọi cha mẹ đều muốn con mình có một cuộc sống suôn sẻ, và tôi cảm thấy rằng việc đồng tính sẽ khiến cuộc sống gặp phải nhiều vấn đề. Như là những thành kiến từ xã hội về cách ăn mặc và tác phong.
"Hãy chấp nhận con bạn nếu chúng công khai đồng tính". Ngày nay không ít cha mẹ nghe được câu nói này và nhiều người trong số họ sẵn sàng chấp nhận. Nhưng thực chất bên dưới những câu nói đầy bao dung ấy vẫn có những định kiến theo cách này hay cách khác.
Những buổi đi mua sắm cùng nhau, đằng sau những câu chuyện vui vẻ chúng tôi nói là sự căng thẳng ngấm ngầm. Những ánh nhìn ái ngại của mọi người xung quanh khi họ biết con gái tôi là người đồng tính. Những chuyện chúng tôi tự hiểu với nhau rằng không nên mang ra để thảo luận...
Cuộc sống của một người đồng tính là điều gì đó tôi không thể hiểu được.
Sarah nói rằng con bé sẽ không bao giờ thay đổi. Nhưng bản thân tôi vẫn chưa thể chấp nhận con gái mình là một người đồng tính.
Khôi NguyênBạn đang xem bài viết Tôi không thể tha thứ cho con gái mình khi biết con đồng tính tại chuyên mục LGBT của Gia Đình Mới, tạp chí chuyên ngành phổ biến kiến thức, kỹ năng sống nhằm xây dựng nếp sống gia đình văn minh, tiến bộ, vì bình đẳng giới. Tạp chí thuộc Viện Nghiên cứu Giới và Phát triển (Liên Hiệp Các Hội Khoa học Kỹ thuật Việt Nam), hoạt động theo giấy phép 292/GP-BTTTT. Bài viết cộng tác về các lĩnh vực phụ nữ, bình đẳng giới, sức khỏe, gia đình gửi về hòm thư: [email protected].