Mình thiết nghĩ một đứa trẻ sinh ra không nên tạo cho nó suy nghĩ nó đang nợ nần ai hay cuộc sống này.
Cha mẹ sinh con ra vì niềm hạnh phúc của riêng bản thân, dưỡng dục chăm sóc dạy bảo yêu thương cũng đơn giản vì nỗi niềm riêng ấy, không phải vì để tạo ra gánh nợ cho con.
Con mình sau này cũng không cần phải gắng gượng để giống người này người kia. Hạnh phúc con người là được làm chính mình, không phải vì niềm tự hào của ai, không phải cho vừa khuôn mong muốn của ai hết.
Chỉ cần con trẻ không tự hủy hoại và tâm hồn mình, và cũng đừng để ai làm điều đó với con. Cha mẹ sẽ bảo vệ con, nhưng không phải vì mong con đáp trả, mà vì tình yêu thương và sự quan tâm tích cực vô điều kiện.
Và như vậy, con cứ sống cuộc đời của riêng mình. Nếu cần một chỗ an dưỡng, chở che, vỗ về, an ủi như ngày con còn bé, thì cứ chạy về phía cha mẹ.
Đâu đó người ta bảo vợ chồng là duyên, con cái là nợ. Con cái là món nợ từ kiếp nào đó của những người cha người mẹ, chứ không phải sinh một đứa trẻ ra để trả nợ cho mình.
Mình luôn nhớ điều này, để sau này nếu Ốc Sò có lỡ làm gì không theo ý muốn bố mẹ, cũng sẽ tự khuyên mình.
Linh Phan/ Parenting Expert & Writing Coach
Bạn đang xem bài viết Cafe sáng: Suy nghĩ khác đi về 'món nợ' của con cái với cha mẹ tại chuyên mục Sống chậm của Gia Đình Mới, tạp chí chuyên ngành phổ biến kiến thức, kỹ năng sống nhằm xây dựng nếp sống gia đình văn minh, tiến bộ, vì bình đẳng giới. Tạp chí thuộc Viện Nghiên cứu Giới và Phát triển (Liên Hiệp Các Hội Khoa học Kỹ thuật Việt Nam), hoạt động theo giấy phép 292/GP-BTTTT. Bài viết cộng tác về các lĩnh vực phụ nữ, bình đẳng giới, sức khỏe, gia đình gửi về hòm thư: [email protected].