Trong số những câu nói đùa hoặc nói cho nó có trong giao tiếp thông thường mà mình không khoái lắm, ngoài những câu hỏi về tuổi, về mỗi tháng kiếm được bao tiền hay tại sao không đẻ nữa, là câu nói với người chồng rằng, “vợ còn trẻ và xinh lắm, giữ gìn cẩn thận đấy” hoặc nói với người vợ là “chồng trẻ lại còn đẹp trai, đừng để cho nó đi với con nào nhé”. Đại loại thế.
Mình không khoái, bởi tại sao lại có một thứ văn hoá giao tiếp kì lạ như thế, quan tâm đến người khác, khen người ta xinh/đẹp/trẻ nhưng lại “chằng” thêm một câu đối với người kia theo kiểu nhắn nhủ, nhưng thực ra lại không khác gì ném một quả bom vào họ.
Chuyện chồng hay vợ trẻ đẹp là một điều hay ho và thú vị cho người ta chứ, khen trẻ/xinh/đẹp và mong cho họ những điều tốt đẹp thì tốt rồi, nhưng việc “dặn dò” kiểu đó thú thực chẳng thấy thích lắm, nghe cứ thế nào ấy, không hẳn là câu đùa, cũng chẳng phải là lời thăm hỏi, mà giống như một sự can thiệp vào đời tư của người khác hơn.
Tiếng Việt mình giàu và đẹp, nhiều người mình cũng rất ngoại giao, nhưng riêng mấy chuyện hỏi đáp thế này, sao họ không nói khác đi được nhỉ, để ai nghe cũng thấy vui?
Trương Anh Ngọc
Bạn đang xem bài viết Cafe sáng: Những câu hỏi vô duyên tại chuyên mục Xã hội của Gia Đình Mới, tạp chí chuyên ngành phổ biến kiến thức, kỹ năng sống nhằm xây dựng nếp sống gia đình văn minh, tiến bộ, vì bình đẳng giới. Tạp chí thuộc Viện Nghiên cứu Giới và Phát triển (Liên Hiệp Các Hội Khoa học Kỹ thuật Việt Nam), hoạt động theo giấy phép 292/GP-BTTTT. Bài viết cộng tác về các lĩnh vực phụ nữ, bình đẳng giới, sức khỏe, gia đình gửi về hòm thư: [email protected].